Thứ Năm, 7 tháng 7, 2011

.mom.


Mình có một thói quen xấu, đó là mỗi khi có chuyện gì xui xẻo thì hay đem về kể với mẹ.

Thật ra mà nói, lớn từng tuổi này rồi, biết rõ là kể cũng không làm mọi chuyện tốt đẹp đi, lại còn khiến bố mẹ bận lòng.

Nhưng mà tâm hồn cứ như một đứa trẻ nhỏ ưa vòi vĩnh, nằng nặc đòi hỏi sự quan tâm.

Rốt cuộc thì,

Mình cũng chỉ chờ đợi nghe mẹ nói câu mẹ vẫn thường nói.

"Chỉ cần con mạnh khỏe là tốt rồi."

Nghĩ lại,

Đoạn đường đồng hành cùng mẹ sao mà ngắn ngủi.

Một đời người,

Dẫu nói là dài mà bên nhau được mấy khi?

Khi nhận ra thì năm tháng đã như gió thổi,

Chỉ còn lại nuối tiếc hoài nuối tiếc.

Không có nhận xét nào: