Thứ Hai, 19 tháng 4, 2010

Gần đây

1.
Nhiều khi tôi không nhận ra chính bản thân mình. Không chán nản, bực bội hay mơ mộng, tôi chỉ thấy mình thờ ơ và lạnh lùng trước hết thảy. Có lẽ đó là cảm giác phó mặc khó chịu của một người đang đứng giữa ngã tư đường, hiểu rõ rằng mình đang lạc lối.

2.
Tối qua tôi đã nghĩ "Điều quan trọng nhất là mình phải được hạnh phúc!".
Tôi đã chân thành và thật thà nghĩ như vậy cho dù trong lòng còn ngổn ngang bao lo lắng về hiện tại mơ hồ ngay trước mắt.
Tôi chỉ biết một sự thật rằng cho dù thế gian có nghĩ gì chăng nữa thì mình vẫn sẽ phải hạnh phúc.

3.
Thật ra chẳng có lý do gì rõ ràng là tôi sẽ hạnh phúc. Hoàn toàn vô lý và không có cơ sở nào vì ngay thời điểm hiện tại tôi thấy mình giống một đống rác chưa phân loại hơn là cái gọi là gần-chạm-tới-hạnh-phúc.
Tuy nhiên cũng chưa có lý do nào khiến tôi tuyệt vọng mà an phận rằng mình sẽ chẳng bao giờ có được hạnh phúc. Cho dù đó là điều xa xỉ mà bản thân còn e ngại chưa dám phấn đấu để đạt được.
Sau cùng, cái con người chắc chắn nhất không phải là thực tại mà chính là cảm giác.
Tối qua tôi đã có một cảm giác rất thực: Đó là mình phải được hạnh phúc.

4.
Chiều nay trong lúc nấu món cơm cà ri tôm, tôi đã rất bực tức nhưng lại vô cùng nhẫn nhịn, không biểu lộ ra ngoài. Điều níu giữ tôi khỏi bộc phát ngay lúc đó chỉ đơn giản là sự vô lý của hành động bực bội đó.
Tại sao lại phải cáu nhặng xị lên?
Không có lý do gì cả.

5.
Tôi cũng như mẹ, thường cố gắng tiết kiệm tối đa khi nấu nướng. Ý tôi là ví dụ sẽ làm món luộc trước vào 1 chiếc nồi, sau đó dùng nồi đó để nấu thứ khác vậy đó. Nhiều khi có thể thực hiện 3 món chỉ dùng 1 chiếc nồi.
Điều này thật nực cười vì tôi rất thích bày ra khi nấu ăn.
Nhân chuyện nói nấu ăn, tôi thích nấu nhưng ghét dọn dẹp. Chỉ dọn dẹp khi có hứng.
Bây giờ thì thành thói quen, khi nấu trong đầu luôn tính toán làm gì trước sau cho thật tiết kiệm động tác.
Vậy mà nhiều lúc thật mệt vì đôi khi phải chuẩn bị tới 3 món cùng một lúc.

6.
Bây giờ thì tôi đã quen với những giấc mơ của mình. Cũng thôi không còn nghĩ sẽ viết thành kịch bản phim.
Có điều vẫn tiếc nuối vì tôi thực sự thích phim hài.
Và thú thật là tôi thấy mình cũng khá hài hước đó chứ.

7.
Mẹ bảo tìm chỗ cho mèo. Vẫn chưa bắt đầu và chưa nghĩ ra bao giờ sẽ bắt đầu.

8.
Đang ngồi ghi công thức nấu ăn.
Thích nấu nhưng ngại đi chợ và căm thù phải dọn dẹp.
Làm sao bây giờ?

9.
Có lẽ phần bực bội trong tôi nảy sinh khi sự việc không theo ý mình.
Tôi là như vậy.
Bề ngoài có vẻ nhu nhược và yếm thế nhưng thực ra là một con người bảo thủ và cứng đầu.
Tôi luôn muốn MỌI THỨ phải THEO CÁCH của mình.
Nếu có điều gì không theo cách của tôi mà tôi chẳng có ý kiến gì thì đó là vì tôi thật tâm chẳng quan tâm.

10.
Mọi câu chuyện và mọi bài hát đều não lòng.
Vào hôm nay.

Không có nhận xét nào: