Nói chắc nhiều bạn không tin chứ hiện nay thì chỉ cần ngửa tay là bạn sẽ xin được ối thứ. Mà điển hình là một cơ số các em 9x điệu nhưng không sành đã chứng minh rằng chỉ cần sẵn sàng “xin” thì ắt sẽ có một cơ số ông bụt từ trên trời rơi xuống để “cho”.
Hãy lấy thử ví dụ nhỏ như con thỏ sau đây để thấy các em hiện nay ăn xin như ăn cướp thế nào nhé?
*Buzz!!!
- Sao vậy em?
*Chị ơi cho em xin tí Brush (Brush này dùng cho Photoshop thưa các bạn)
- Em cần brush gì?
*Em cũng không biết nữa. Chị có cái gì thì cho em hết đi.
- Nhưng brush của chị để lẫn lộn lắm. Thôi em vào trang này…. Để tìm đi, nhiều lắm.
*Thôi chị ơi, em ngại lắm. Chị cứ gửi hết của chị cho em đi.
- Chị đang bận lắm, em vào down ở trang kia dễ lắm mà.
*Chị phải hướng dẫn cho em cơ!!!!!!!!!!!!! Đi mà, đi mà!!!!
- Hướng dẫn gì cơ?
*Em không biết down ở deviantART thế nào!!!!!!!!!
Và đây chỉ là 1 trong vô vàn các đoạn hỏi xin như ăn cướp của các bé. Thật khó có thể tưởng tượng được một cơ số các 9x năng xin hơn năng động thế này lại được các tờ báo cải bắp tung hê về tính tích cực chủ động lại là như thế sao?
Các em thiếu muối?
Ừ, đời em nhạt, chị đành cho các em ít muối.
Nhưng các em nhạt lại muốn chị cho Knorr cơ, không thèm xài muối đâu *mấy giờ còn xài muối?*
Thì các chị cũng chỉ giơ tay xin hàng! *Vì căn bản nhà chị dùng Aji Ngon chứ không dùng Knorr em ơi!!!*
Mà thật ra các chị cũng không biết các em hỏi xin hay muốn ăn cướp? Các em muốn người ta chỉ dẫn cách cầm đũa hay muốn người ta đút cho ăn?
Bộ các em viết blog nhoay nhoáy mà lại không biết lên google search cái từ brush? Bộ các em down hentai suốt ngày mà lại không biết clik vào chữ download bên Deviant? Bộ các em buzz loạn xạ chỉ vì các em không rảnh dành tới được 1s mà suy nghĩ?
Thôi thì coi như các em ngu quá, dốt quá thì các em cũng nên coi lại cách hỏi xin người khác. Không phải ai cũng sẵn sàng “cho hết, dâng hết” cho các em bé còn trẻ nhưng sinh ra dưới Chòm sao “Mệt”, chưa kịp nhấc cái móng tay lên đã sợ bị kiệt sức rồi.
Cũng không ai đem những thứ quý giá của người ta đi share cho một cơ số các em “ăn giầy ăn cả bít tất”. Nếu muốn hỏi xin, các em hãy nghĩ coi mình muốn xin gì? Cái mình muốn đó có thật sự bế tắc không cách nào kiếm được không? Nếu kiếm không ra thì hỏi người ta chỗ kiếm thế nào? Nếu nhắm không kiếm được thì hỏi thử người ta có thể share không trước khi mở miệng chửi người ta bủn xỉn.
Nếu đời các em nhạt, xin hãy để dành tiền ăn sáng mua một lọ muối về dùng dần!!!
Đừng để người khác phải chịu đựng cái sự nhạt nhẽo đôi khi là vốn trời cho của các em.
*À, nhớ mua mối I ốt kẻo mai sau bị bướu cổ!!!*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét