Nhưng chỉ thích tựa truyện, ngoài ra không gì hơn.
Bởi vậy ghi chú này không liên quan đến truyện, chỉ có cái tiêu đề là thấy vô cùng thương cảm.
Thật sự trong cuộc đời dài rộng này, có bao nhiêu người có thể gặp nhau.
Chỉ vì chờ đợi hai chữ "duyên phận" mà đau cả lòng.
Khi ngồi xem Kimi ni Todoke, tôi cũng đã có cái cảm xúc nhói lòng đúng như vậy.
Tôi thấy mình cũng giống Sawako vậy, luôn im lặng sống cuộc sống của riêng mình.
Mặc dù trong lòng đôi lúc cũng muốn hướng ra thế giới bên ngoài mà kêu thật to một tiếng Hạnh phúc.
Nhưng thâm tâm lại làm không được.
Tôi thấy ai cũng có một Sawako trong mình vậy đó,
Rất khó để mở lòng
Thường xuyên hiểu lầm cảm xúc của người khác
Và của chính bản thân mình
Thành ra bao giờ mọi việc cũng không được như ý muốn
Nhưng rốt cuộc thì Sawako đã gặp được Kazehaya
Người mà ngay từ đầu đã sẵn sàng mở lòng mình để đón nhận một người khác ấy
Người mà từ trước tới giờ chưa bao giờ xây "bức tường" ngăn cách ấy
Người mà chỉ cần nhìn thấy nụ cười thôi cũng đủ thấy an ủi và hạnh phúc lắm rồi
Thật ra tất cả những điều trên chỉ là
Tôi rất muốn nói
Giá cũng có một Kazehaya nào đó chờ đợi tôi
Để cho lòng tôi thôi không còn buồn bã nữa
Nhưng chắc là sẽ khó
Rất khó
Dù sao thì cũng chỉ là anime thôi
Lớn rồi, cần phải hiểu nhiều hơn thế.
Trong phim có đoạn thế này, Kazehaya luôn nghĩ mình là người hiểu rõ Sawako nhất. Dù sao thì cậu ấy đã nghĩ mình là người hoàn toàn chấp nhận Sawako, ngay từ trước khi các bạn trong lớp hiểu về cô ấy cơ mà. Nhưng mà lại có người bảo Kazehaya rằng hai người quá khác biệt, những gì cô ấy trải qua, cậu làm sao có thể hiểu rõ, vậy thì làm sao bảo là người hiểu cô ấy nhất được kia chứ?
Vậy thì cũng đúng phải không nào?
Chúng ta chẳng hiểu gì về nhau cả ấy.
Đó đâu phải là câu hỏi, là sự thật như thế đó.
But I guess it's not that important anyway
What does matter is that you have the heart to reach out
Because somehow I am always waiting to be reached
So that we can be true to each other
Don't hide
Don't runaway
If you have the courage to endure your pain of separation
then how about staying for a moment
at least we have some happiness here
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét