Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2009

Xin lỗi nha, tớ chỉ là con... mèo

1.
Loại người không dám nhìn vào mắt người đối diện. Khi nói chuyện, cho dù không phải 1-1 nhưng tôi luôn muốn nhìn vào mắt người đối diện. Để bày tỏ ý kiến của mình cũng như lắng nghe người ta một cách thực sự.
Còn chỉ những khi hèn nhát thì mới cúi đầu mà không dám nhìn. Những lúc tôi cúi đầu, tôi thấy khinh mình.
Cũng như thấy loại người hèn nhát không dám nhìn vào tôi khi nói chuyện, tôi thấy khinh. Chỉ có khi nào muốn trốn tránh, đùn đẩy trách nhiệm thì mới có kiểu im lặng cúi đầu như thế mà cho dù nhìn ngang nhìn dọc thì tôi cũng thấy như thể cúi đầu. Thấp hèn

2.
Loại người ba phải.
Loại người này có thể sống tốt nhưng trong mắt tôi sự tồn tại của họ thật là khó chịu. Tôi cũng thấy thương thay cho những người sinh ra không có chính kiến bản thân. Yêu ghét nhập nhằng. Còn tởm hơn khi cứ tưởng mình là có chính kiến. Nhưng thật ra bao giờ cũng rào trước đón sau đủ kiểu. Thực chất là luôn cố ý luồn lách làm sao cho ý của mình văng không trúng hết cũng phải trúng một vài.
Thật ra thì có cần thiết phải tỏ ra là mình có-ý-kiến không?

3.
Loại người vòng vo tam quốc.
Thường những người không biết mình muốn gì, luôn vòng vo tam quốc. Tôi ghét nói chuyện với những người luôn tỏ ra là mình có chính kiến nhưng thật ra khi hỏi Chính kiến của bạn là gì? Thì một mực vòng hết cả bờ Hồ vẫn chưa ra được Nói chuyện với những người như vậy thật tốn thời gian. Nhất là loại này thường có đủ "đức tính" của cả 2 loại trên.

4.
Loại người nhận hết lỗi về mình.
Loại người đẩy hết lỗi cho người khác.

Thật ra nói đi nói lại, việc đổ hết hoặc nhận hết lỗi về mình chẳng qua cũng là một cách để hoặc tỏ ra thật đạo đức giả, hoặc tỏ ra "Ừ tao chỉ thế thôi". Giữa muôn vàn cái xấu xa, loại người này sẽ tìm cái nào ít xấu xa hơn để mà nói. Nhận về mình cái gì ít xấu xa hơn để diễn tả câu châm ngôn "Noone is perfect".

Tôi thì thấy thật đáng tởm trước một con người không biết nhận trách nhiệm về mình, cái gì cũng đùn đẩy cho người khác. Xấu xa thì đẩy đi, tốt đẹp thì nhận về.

5.
Loại người hở tí than vãn.
Tôi sẵn sàng nghe tâm sự của bạn bè. Nhưng những người bạn của tôi luôn cố gắng hết sức để hòan thành công việc của mình. Không phải thể loại chưa làm đã kêu là khó, chưa làm đã kêu là khổ.
Vì loại người như vậy thực chất có biết mình có thể làm gì hay không?
Hay trong thâm tâm thừa biết mình có thể làm được nhưng cứ mở miệng kêu than trước đã?
Tôi thì thấy thật đáng tởm khi than vãn trong khi mình vẫn chưa làm hết sức.

À, nói chung còn 6, 7, 8 loại gì đó mà tôi dừng lại con số 5 cho nó đẹp. Tôi sinh ra đã có cái tính tự kiêu khốn nạn. Nên lúc nào cũng thích châm chọc người khác. Lúc nào cũng thừa nhận cái sự khốn nạn của mình vẫn còn tốt đẹp hơn một cơ số các bạn. Nói chung là ở nhà thì bắt nạt em, ra đường thì vênh váo với thiên hạ, nhưng chẳng bao giờ tôi thấy cần phải show off Ta là ta, ta cũng có cá tính riêng.

Thật ra thì ta có là ta không? Hỏi ông giời ông ấy cũng ngoảnh đầu không đáp.

Ối mèng, ta đang làm gì thế này?
gây chiến?
nói xấu?
thể hiện tính cách đàn bà?

ừ thì bạn cứ nói đi
vì cho dù mặt heo hay mặt nhợn
thì vẫn cứ là mặt bạn thôi

*Ngại, bạn ko thù oán với mình nhưng giữa rừng hoa đẹp, có thể loại tầm gửi, mình cũng muốn bứt trụi đi.
Hóa ra tầm gửi nhạy cảm
Xin lỗi nha, tớ chỉ là con... mèo xấu xí"

Không có nhận xét nào: