Ấy vậy mà chúng tôi đã ở lại đó. Chúng mình sẽ nghỉ tại đây, nàng nói như thế. Và sau đấy biến mất. Nàng đột ngột tan biến. Anh chàng Người cừu đã bảo tôi như vậy.
Ngườiphụnữđãrờiđimộtmìnhvàobuổichiềurồi, Người cừu nói. Bằng cách nào đó anh ta biết. Anh ta biết rằng nàng đã rời khỏi đây. Vậy mà giờ tôi mới biết. Mục đích của nàng là đưa tôi đến đó. Như thể đó là số mệnh của nàng vậy. Giống như sông Moldau trôi về đại dương. Hệt như cơn mưa.
Nàng là điều đầu tiên hiện lên trong tâm trí khi tôi bắt đầu mơ về khách sạn Cá heo. Nàng đang tìm kiếm tôi. Còn lý do nào khác khiến tôi cứ mơ hoài giấc mơ ấy?
Nàng. Tên nàng là gì nhỉ? Chúng tôi bên nhau hàng tháng trời vậy mà tôi không hề biết. Thực sự thì tôi biết gì về nàng? Nàng từng làm cho một câu lạc bộ gái gọi cao cấp. Câu lạc bộ chỉ mở cửa cho thành viên, những người dưới-mức-hoàn-hảo không được chào đón ở đây. Vậy nàng là một gái gọi hạng sang. Trong giờ làm việc cao điểm, nàng nhận kiểm tra bản in, một công việc bán thời gian tại một nhà xuất bản, ngoài ra còn làm người mẫu tai nữa. Nói cách khác, nàng rất bận rộn. Cố nhiên nàng không phải không có một cái tên. Thật ra tôi chắc nàng từng sử dụng nhiều cái tên khác nhau. Vậy trên thực tế nàng không có lấy một cái tên. Cho dù nàng mang theo có là gì – mà điều này gần như không có gì – thì cũng không phải là một cái tên. Nàng không có vé tàu lửa, không bằng lái, không thể tín dụng. Nàng có mang theo một quyển sổ tay nhỏ nhưng bị vẽ nguệch ngoạc khó mà dịch ra nổi. Hiển nhiên nàng không muốn bị nhận dạng. Gái điếm có thể có tên nhưng họ sống trong một thế giới mà không cần phải được biết đến.
Tôi hầu như chẳng biết gì về nàng cả. Nơi sinh, tuổi tác thực, ngày sinh nhật hay học vấn và gia đình nàng. Vội vàng như một cơn mưa, nàng bỗng dưng xuất hiện rồi đột ngột tan biến, chỉ để lại mảng ký ức. Nhưng ngay lúc này, ký ức về nàng đang thay thế hiện thực đang đến. Hiện thực đang hiện hữu. Nàng đang gọi tôi qua câu chuyện về khách sạn cá heo. Phải rồi, nàng đang kiếm tìm tôi lần nữa. Và chỉ có trở thành một bộ phận của khách sạn Cá heo thì tôi mới lại được thấy nàng. Không còn nghi vấn gì nữa, chính nàng là người khóc than cho tôi.
Ngắm nhìn màn mưa, tôi nghĩ suy về ý nghĩa của việc thuộc về, hay trở thành một phần của điều gì đó. Về việc có người vì mình mà than khóc. Từ một nơi xa, rất xa. Cuối cùng, từ trong một giấc mơ. Cho dù tôi có cố với tới hay chạy thật nhanh thì tôi vẫn chẳng thể nào nắm giữ. Tại sao có ai đó lại muốn nhỏ nước mắt vì tôi nhỉ? Nàng chắc chắn đang gọi tôi. Từ nơi nào đó trong khách sạn Cá heo. Và hiển nhiên, khách sạn Cá heo cũng là nơi tôi hằng tìm kiếm trong tâm trí mình. Được đưa tới nơi đó, trở thành một phần của địa điểm định mệnh kỳ quái ấy.
Quay lại khách sạn Cá heo không phải là điều dễ dàng, cũng không phải là một câu hỏi đơn giản làm dấy lên nỗi e ngại, lên một chiếc máy bay, bảy tới Sapporo và nhiệm vụ thế là hoàn thành. Về phần khách sạn ấy, theo tôi nghĩ, trông có vẻ giống một địa điểm, một trạng thái ẩn dưới vỏ bọc của một khách sạn. Quay trở về khách sạn Cá heo có nghĩa là đối mặt với bóng tối của quá khứ. Chỉ viễn cảnh ấy đã khiến tôi nản lòng. Đó là tất cả những gì tôi có thể làm trong bốn năm qua để tách bản thân mình ra khỏi cái bóng lạnh lùng và mơ hồ ấy. Trở về khách sạn Cá heo là từ bỏ tất cả những gì tôi đã đặt sang một bên trong suốt thời gian ấy. Nếu bạn có để ý thì những gì tôi đạt được cũng chẳng phải to tát gì. Cho dù nhìn thế nào thì cũng chỉ là những thứ thuận tiện mà làm. Okay, tôi đã cố hết sức. Nhờ một số mánh khóe khôn khéo, tôi đã xoay xở giả mạo được mối liên hệ với thực tại, dựng lên một cuộc sống dựa trên những giá trị được đặt ra. Chẳng lẽ bây giờ tôi phải từ bỏ sao? Nhưng tất thảy khởi đầu tại đó. Chừng ấy không thể nào mà chối bỏ được. Vậy câu chuyện phải được bắt đầu từ điểm đó. Tôi lăn trở lại giường, nhìn lên trần nhà và thở ra một tiếng thở dài. Ôi, bỏ đi thôi, tôi nghĩ. Nhưng ý nghĩ bỏ cuộc không giữ được lâu. Nó trượt khỏi bàn tay bạn, anh bạn à. Cho dù bạn có nghĩ thế nào thì bạn cũng chẳng thể nào cưỡng lại nổi. Câu chuyện đã được định sẵn như vậy rồi.
Chú thích:
Moldau (tiếng Đức) chỉ sông Vltava (Cộng hòa Séc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét