Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2009

thật là luôn luôn

6h30 phút sáng, tôi bước chân ra cửa trong tâm trạng háo hức
vì mẹ nói, hôm nay trời sẽ bắt đầu lạnh đấy
tôi thì chuẩn bị sẵn sàng rồi
rất sẵn sàng cho mùa đông tới từ cả tháng nay cơ

nên lấy áo khoác nâu to sụ, tôi mong chờ mùa đông tới

sáng nay đọc blog của kico, đây là một cô bé nhỏ nhắn và có lối viết cuốn hút lạ thường
nó dịu dàng, quyến rũ như một thanh kẹo sữa vậy
mặc dù đã lâu rồi tôi không có thói quen ăn kẹo sữa
nhưng chỉ cần nhắc đến, thấy ngọt ngào lạ lùng làm sao

tôi chỉ muốn nói với em rằng
thực ra tôi cũng đã nghĩ mình bị trầm cảm

thói quen "trốn" ở trong phòng của tôi qua nhiều tuần, nhiều tháng
trở thành sự tự kỷ ám thị

rằng tôi trầm cảm đấy
không phải bị đâu
mà sinh ra đã thế

tôi cứ thích nghĩ mình như thế

tôi trầm cảm

thật ước ao được như thế

nhưng mà tôi biết mình không phải
thật đau lòng tôi là một người bình thường
rất ngưỡng mộ những người tự kỷ

trời ơi
có những lúc tôi đã nghĩ thế giới của họ, những người tự kỷ thật tuyệt vời
đó là một thế giới ngăn nắp đến đáng kinh ngạc
mọi thứ đều có quy luật
mọi thứ đều có vị trí riêng của mình

những người tự kỷ
không phải họ không biết cách tiếp xúc với thế giới bên ngoài
chỉ là họ không có nhu cầu đó

họ
sống trong thế giới của riêng mình

họ hát bài hát của mình
họ nằm ngủ trên chiếc giường của mình
họ đánh răng bằng bàn chải của mình
...

thế giới đó nhỏ bé và thăng bằng

chỉ khi người khác động vào mới có sóng gió

tôi đã ước ao giá mình được ở trong thế giới ấy

nhưng tôi không phải
chưa bao giờ
là một người tự kỷ

đặc điểm chủ yếu "làm lộ" tôi
rằng tôi luôn dối trá

thật
luôn luôn

những người tự kỷ không bao giờ nói dối
ngay cả với chính mình

còn tôi
thật
luôn luôn

tự lừa dối mình về một điều gì đó

còn cảm xúc thì chẳng bao giờ là chịu yên ổn
trứơc khi người khác động vào
trong lòng đã có sóng to gió lớn
thử hỏi làm sao mà yên ổn?

tôi nghĩ nhiều lúc cũng buồn cười
nhiều người nhìn vào những người tự kỷ và thấy họ đáng thương
nhưng chắc chắn nhiều người tự kỷ khi nhìn vào thế giới của chúng ta
cũng thấy ta thật đáng thương
vì thế giới này hỗn loạn hết cả

không bao giờ có trật tự
còn dối trá
thì thật là luôn luôn

tôi nhìn những người tự kỷ
ngưỡng mộ họ như những thiên tài

Không có nhận xét nào: