Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2009

thực sự thì người ta cần rất nhiều can đảm để có thể sống

chắc chắn là khi con người ta lớn lên
thì những vấn đề họ gặp phải với bản thân lại càng nhiều hơn

có những lúc
tôi thấy thế giới bên ngòai dường như không là gì so với nội tâm bên trong mỗi người
ồn ào
dữ dội
không ngừng quay,
không ngừng tạo thành những vệt xoáy vào ký ức

thế giới nội tâm, luôn là điều rất khó để nhìn vào
ngay cả với bản thân mình

chắc chắn là khi con người ta lớn lên
rất nhiều cơ hội và lựa chọn được đặt ra trước mắt

tôi quen những người bạn
có người đã "có nơi có chốn" theo đúng nghĩa, 21 tuổi với một gia đình và đứa con đầu lòng
có người 21 tuổi vẫn còn mê xem Barbie girl
có người 21 tuổi đang cuống cuồng lao vào cuộc đời đầy bụi bặm
có người 21 tuổi tự tin và mạnh mẽ, biết mỉm cười sau một ngày dài bận rộn
có người 21 tuổi đứng ở ngã tư đường, nhìn dòng người trôi qua mà lòng phẳng lặng
người 21 tuổi có thể đang ngồi ở đó, châm điếu thuốc lần thứ n của cuộc đời mình

còn những người gần 21 tuổi
những người đã qua tuổi 21

thế giới nội tâm của họ, rốt cuộc là dữ dội chừng nào?
tôi cũng không biết
vì tôi chỉ là người 21 tuổi bình thường

có rất nhiều xao động trong lòng
nhưng lặng yên giữ lại bên trong

chỉ mỉm cười khi nghe một bài hát hay
tán dương khi nhìn một khuôn mặt đẹp
dễ dàng quên đi mọi nỗi buồn với thanh chocolate đắng
đột nhiên nhớ lại những ký ức không vui trong một chớp mắt

tuổi 21, nếu nói là có, thì hẳn nhiên, có rất nhiều điều chúng ta có thể làm được
tuổi 21, nếu nói rằng đã bỏ lỡ, thì hẳn nhiên có những khoảnh khắc của 18, 19... mà ta đã bỏ quên
tuổi 21, nếu nói rằng không thể, thì rất có thể, nhiều chuyện đã xảy ra không còn lặp lại lần nữa

giống như một cây cầu qua sông
tôi chỉ biết hoặc dừng lại giữa cầu, nhìn dòng sông bên dưới lững lờ trôi
hoặc tiếp tục cắm cúi bước về phía trước

tôi là người như vậy
quá sợ hãi để dừng lại
nên chỉ có thể cắm cúi mà bước về phía trước
nhưng những bước chân ấy lại không hòan toàn lạc quan và tin tưởng
chúng cũng như tiếng trái tim tôi đập
rất nhịp nhàng
nhưng đầy lo âu

đi qua quãng thời gian tươi đẹp đầy hạnh phúc
đi qua quãng thời gian một mình và lẻ loi
đi qua quãng thời gian
đi qua
và đi qua

tuổi 21 không hề dừng lại
một giây

tôi thì không thôi nhớ lại quá khứ
dù chỉ trong 1 chớp mắt

có phải chỉ cần một chớp mắt
khi ta mở mắt ra
thì cánh hoa hạnh phúc đã thực sự rơi xuống?

thật sự thì có cánh hoa hạnh phúc nào cho tôi không?

hay chỉ trong một chớp mắt
tôi tưởng như mình đã rất hạnh phúc
và rồi để lỡ mất
như trong bộ phim tình cảm hài hước nào đó?

thực sự thì người ta cần rất nhiều can đảm để có thể sống
lại cần rất nhiều dũng cảm để vừa khóc, vừa cười
với mình

Không có nhận xét nào: